Đọc truyện sở kiều truyện phần 2 chương 20

Em bé nhỏ qua đời trong bụng mẹ khi vẫn ở tháng vật dụng 5 của bầu kì, bỗng dưng òa khóc trê tuyến phố ra nghĩa trangMặc cho dù Mục thích hợp thị xẩy ra chuyện, tuy thế buổi săn của tôn thất Đại Hạ chỉ kết thúc tạm thời, tiếp đến lại tiếp tục ra mắt như cũ.Bình nguyên Hồng Xuyên nằm trong địa phận kinh thành Chân Hoàng tất cả một nhánh sông Xích Thủy cắt ngang, bé nước cuồn cuộn, bạt ngàn vô bờ.

Bạn đang xem: Đọc truyện sở kiều truyện phần 2 chương 20

Địa hình bình nguyên bằng phẳng lại rộng chén bát ngàn, đảm bảo là địa phương cưỡi ngựa chiến săn thú khôn xiết tốt.

Bạn đang xem: Đọc truyện sở kiều truyện phần 2 chương 20

Bên dưới bầu trời đầy trăng sao, bên trên cánh đồng tuyết rộng lớn lớn xuất hiện vô số đụn lửa, chiếu sáng bừng doanh giàn trải trùng điệp sát mấy trăm dặm. Buổi tối nay trời tốt, không tồn tại gió tuyết, nhiệt độ cũng nóng hơn, rộng vạn đám quyền thân quý tộc Đại Hạ phân tán trên bãi săn, nướng giết thịt phi ngựa, phun tên so đao, nhảy đầm múa uống rượu, khác thường náo nhiệt. Vào tai nghe được số đông là âm thanh của thảo nguyên, chóp mũi ngửi thấy hầu như là mùi hương thơm của món ăn đồng nội ở bốn phía.Sở Kiều khoác áo lông trắng như tuyết, chân mang giày cùng màu, cưỡi trên sườn lưng chiến mã, mái tóc lâu năm được buộc lên đơn giản, nhóm mũ bởi lông chồn tuyết, lộ ra một khuôn mặt bé dại nhắn mặt dưới, vào bóng đêm hai đôi mắt nàng lấp lánh lung linh như sao, sáng ngời rượu cồn lòng người.Yến Tuân quay đầu lại, ánh nhìn nhàn nhạt review Sở Kiều một phen, kế tiếp cười nói: “A Sở trưởng thành và cứng cáp rồi.”Thiếu thiếu nữ nhăn trán, cau mày chú ý về phía Yến Tuân, “Huynh lớn hơn ta được bao nhiêu? Chớ gồm ở trước phương diện ta làm cho như mình béo lắm.”Yến Tuân nghe vậy thì ha ha cười cợt một tiếng, vẫn định mở miệng nói thì đột nhiên nghe tất cả tiếng vó ngựa chạy tới gần, ngước đầu quan sát lại thì thấy là Triệu Tung một thân áo quần tung bay, xung quanh khoác áo choàng đã phi tới nhanh như điện, vừa thúc con ngữa vừa la lớn: “A Sở, A Sở!”Yến Tuân nhướng mày, trong giọng nói gồm chút bực bội, “Sao hắn lại điện thoại tư vấn muội như vậy?”Sở Kiều hừ nhẹ, “Còn chưa hẳn là học tập theo huynh sao.”Triệu Tung với theo hai mươi hạ nhân dùng khí vậy như trận gió chạy tới, cười cợt híp mắt đựng tiếng nói: “Ra các người cũng ở đây.”“Tiệc đốt lửa nướng thịt, toàn bộ mọi tín đồ đều sinh sống đây.” Thanh âm Yến Tuân vẫn ôn hòa như cũ, nhưng trong những số ấy lại có chút xa cách so với người ngoài. Sở Kiều ngờ vực quay đầu lại quan sát hắn, lông mày khẽ chau.Cũng may Triệu Tung cũng không cảm giác được, chỉ ý vị quan sát Sở Kiều từ bên trên xuống dưới, nói: “A Sở, sao cô ko mặc áo domain authority ta đưa? Không ấm sao?”Sở Kiều gật đầu, nở nụ cười êm ấm đáp: “Không phải, khôn cùng ấm. Chỉ là tối nay không thực sự lạnh buộc phải ta thấy không nên mặc.”“Ừ.” Triệu Tung tan vỡ lẽ rồi tiếp tục gật đầu, ca ngợi: “Bất thừa cô mặc loại áo lông này nhìn cũng rất đẹp.”“Ta nghe A Tinh nói, đằng kia đang thi cưỡi con ngữa với so phun tên, sao Thập tam điện hạ không thông qua đó tham gia náo nhiệt.” Yến Tuân tại 1 bên đùng một phát mở mồm hỏi.Triệu Tung sửng sốt, trên mặt nhất thời gồm chút đỏ lên, hắn làm cho sao nói theo cách khác là vừa nhận thấy Sở Kiều liền gấp vàng quăng quật cuộc chạy sắp tới chứ? Ấp úng hồi lâu mới trả lời: “Mấy trò đó cũng không tồn tại gì vui, ta chơi ngán rồi. Còn không bởi đứng sinh hoạt đây ngắm cảnh vạn dặm đóng băng, cho nên mới chạy sắp tới tìm chút yên ổn tĩnh.”“Vậy sao?” Yến Tuân đột nhiên cười nói: “Vậy thật không đúng dịp, chúng ta còn đang định sang đó tham gia náo nhiệt đây, vốn còn tính call Thập tam năng lượng điện hạ thuộc đi, hiện nay xem ra không có cơ hội rồi.”“Hả?” Triệu Tung sửng sốt, nhị mắt độc nhất vô nhị thời trợn thiệt lớn, há mồm cứng lưỡi, một thời điểm sau mới hỏi Sở Kiều: “Các người cũng muốn tới kia à?”Sở Kiều khó chịu trong bụng, len lén kéo ống tay áo Yến Tuân. Ngờ đâu hắn lại trở tay nắm chặt lấy tay nàng, tay sót lại kéo cương ngựa, cười nói: “Đã như vậy, không quấy rầy và hành hạ Thập tam năng lượng điện hạ lặng ngắt nữa.” xong xuôi lời ngay tức khắc kéo Sở Kiều thúc ngựa đi.“Này! Này!” Triệu Tung ở ẩn dưới kêu to nhì tiếng nhưng lại cũng chỉ có thể nhìn theo bóng sống lưng hai người.“Huynh làm cái gi vậy?” Vừa new xuống ngựa, Sở Kiều liền lag tay ra khỏi tay Yến Tuân, khó tính nói.Yến Tuân cũng không nói, chỉ mím môi chú ý nàng, nhưng bộ dáng kia lại sở hữu chút khoái trá vui sướng. Sở Kiều quan sát thấy, một bụng lửa giận cũng dần dần tiêu tan.Tính ra, nam giới nhân này vẫn lâu không lộ ra một bộ mặt vui vẻ con nít như vậy.Thiếu bạn nữ thở dài, cực chẳng đã đi theo phía sau.Ngay lúc đó, lại có tiếng vó chiến mã thanh thúy vang lên, Sở Kiều và Yến Tuân sửng sốt, đồng thời quay lại, chỉ thấy Triệu Tung mang theo đám thị vệ chạy tới, ra vẻ kinh ngạc nói: “Ai nha, các ngươi cũng ở đây à? Đằng tê gió bự quá bắt buộc ta sẽ định đi hơ lửa. Ví như đã gặp gỡ nhau, vậy cùng đi đi.”Cho mặc dù Yến Tuân tất cả giữ phong độ giỏi đến kích cỡ nào thì nhan sắc mặt cũng ko nhịn được trở thành màu đen. Sở Kiều phì một cái, kế tiếp liền cười cợt ra tiếng. Triệu Tung phân biệt cũng biết vì sao hắn chỉ dẫn cũng vượt mức miễn cưỡng nên chỉ có thể ha ha cười hai tiếng, tiếp đến tiến lên dẫn đường cho nhì người.Doanh địa rộng lớn hiện đã ngập trong tiếng cười nói vui vẻ, từng lô lửa được đốt lên khắp nơi, mùi thịt nướng tỏa bốn phía.

Xem thêm: Những Điều Cần Biết Về Bệnh Sốt Xuất Huyết Là Gì, Sốt Xuất Huyết Là Gì Và Bệnh Có Nguy Hiểm Không

Cha người chuyển động trong đám người, mấy tên hầu cận theo sau. Đột nhiên đằng xa vang lên tiếng tín đồ ồn ào, bố người vừa mang đến gần chú ý thì thấy là hơn hai mươi đại hán vạm vỡ lẽ cuốn tay áo sẽ vật nhau vào tuyết, tiếng hò la vang dội ở hai bên. Ở khía cạnh khác, một đàn bà mặc kỵ trang khoác áo lông màu sắc hồng sẽ ngồi trên sống lưng ngựa, dung mạo kiều mỵ, thân hình yểu điệu đã giương cung phun vèo vèo ra tía mũi tên, tất cả đều trúng ngay hồng tâm cách đây hơn bố trăm mét.Đám người vây xem mọi trầm trồ khen ngợi, thiếu nữ buông cung xuống, dương dương đắc ý nhìn chung quanh một lượt. Đột nhiên thân thể cô gái lao lên như một viên đạn, dẫm lên vai một gã đại hán, vung ngọn roi trong tay quất lên trên người những đại hán khác, cười cợt to nói: “Ta cùng hắn một nhóm, những ngươi thuộc tiến lên đi.”“Trát Mã?” Sở Kiều nhíu chặt mi tâm, xoay đầu nhìn Yến Tuân.Nhiều năm ăn ý đã làm cho Yến Tuân gấp rút hiểu rõ người vợ đang băn khoăn lo lắng cái gì, gật đầu. Ngay tiếp đến hai fan đồng thời xoay fan rời đi.“Đứng lại!” Một giờ đồng hồ kêu khẽ đùng một cái truyền đến.Ngọn roi đỏ thẫm linh hoạt như rắn vọt cho tới trước mặt, Sở Kiều cấp tốc tay lẹ mắt bắt rước ngọn roi, quấn mấy vòng xung quanh tay rồi cần sử dụng lực kéo căng.“Vừa cho tới đã ao ước rời đi, Yến ráng tử, ngươi là rùa black hay sao?Thiếu nữ giới tung bạn nhảy xuống xung quanh đất, toàn bộ liền lập tức nhường đường. Đám nhỏ cháu các gia tộc khác không khỏi âm thầm có chút hả hê cùng hưng phấn mong đợi nhìn. Gia tộc cha Đồ Cáp ở tây-bắc cùng Yến thị ở Bắc Yến vốn là chiên địch, thiếu nữ này là nữ nhi mà lão cha Đồ sủng ái nhất, địa vị ở tây-bắc còn cao hơn nữa cả Trát Lỗ vốn là nuốm tử. Nữ giới ta từ bỏ trước cho giờ bạo ngược, hiện tại gặp mặt thế tử Bắc Yến đã cửa ngõ nát nhà tan, không rõ sẽ xảy ra va đụng nảy lửa gì.“Trát Mã.” Yến Tuân xoay tín đồ lại, vẻ khía cạnh thờ ơ, chứa giọng bình tâm nói: “Đã lâu ko gặp.”“Đúng vậy.” Trát mã đắc ý mỉm cười nói: “Kể từ lúc vương tộc Bắc Yến chết hết, ta cũng chưa từng chạm mặt lại ngươi, nghe nói ngươi bây giờ đang co đầu rút cổ làm việc trong cung Thịnh Kim. Ta còn tưởng đời này cũng không có cơ hội chạm chán lại được Yến cố gắng tử nữa chứ. Bây giờ đúng phải cảm ơn ông trời đã khiến cho ta chạm chán được hậu nhân Yến gia uy chấn Bắc cương cứng ngày xưa.”“Trát Mã! Nói năng chú ý một chút!” Triệu Tung đột nhiên tiến lên, trầm giọng nói: “Thân là một trong nữ tử và lại ăn nói thâm hiểm ở trước chỗ đông người như vậy, lão bố Đồ dạy dỗ dỗ phụ nữ nhi như vậy sao?”“Phụ thân ta dạy dỗ ta cố nào còn ko tới phiên ngươi tới quản! Đừng tưởng rằng bao gồm Ngụy phiệt làm điểm dựa thì ngươi có thể hô lớn gọi nhỏ với ta!”“Muội muội, có bạn khi dễ dàng muội sao?” Một tiếng nói tráng kiện đột nhiên vang lên trường đoản cú phía sau, Trát Lỗ bước tới phía trước, toàn thân cao to như một ngọn núi nhỏ, rất khó làm cho tất cả những người khác tin tưởng hắn với Trát mã là cùng một bà mẹ sinh ra.“Không có.” Trát Mã lớn tiếng nói: “Chỉ bằng bọn họ mà lại khi dễ được ta sao.”“Ngươi…”“Thập tam điện hạ, không cần xem xét tới bầy họ, bọn họ đi.” Yến Tuân đưa tay mặc vai Triệu Tung đã tức sùi bọt bong bóng mép, góc nhìn bình tĩnh, mặt vẫn ko chút biến hóa chậm rãi nói. Nói xong, xoay tín đồ định rời đi.“Muốn đi?” Trát mã đột nhiên cười rét một tiếng, khủng tiếng quát lác lên: “Cũng đề xuất hỏi xem ta có gật đầu đồng ý hay không!”Trong phút chốc, một loạt tiếng kinh hô vang lên, chỉ thấy Trát Lỗ khẽ động loại eo thon, giương cung đính thêm tên, mũi tên như sao băng bay thẳng về phía sống lưng Yến Tuân.Nói thì chậm nhưng chuyện xảy ra rất nhanh, chỉ thấy thiếu nữ vẫng đứng cạnh bên Yến Tuân xoay bạn như cơn gió lốc, vạt áo lông bay múa trong gió, bàn tay vươn ra như ảo ảnh, năm ngón tay như lưới, chỉ một phát ngay thức thì bắt được đuôi mũi tên, ngay tiếp nối trở tay ném ngược lại, cồn tác to gan mẽ dứt khoát, cực kỳ gọn gàng, ko chút dư thừa. Một giờ rắc giòn rã vang lên, nhìn lại thì thấy mũi tên tê đã cắn chặt bên trên thân cung của Trát mã, thiết mộc ngôi trường cung vào nháy mắt ngay tức thì gãy song thành nhị nửa, rơi xuống cùng bề mặt đất.Mọi fan ở hiện trường vô cùng sợ hãi, không khí một mảnh tĩnh mịch, không có nửa tiếng động nhỏ.Một cơn gió vượt trội nhất thời thổi đến, đàn bà hai mắt black nhánh, màu da trắng như tuyết, góc nhìn không chút nhiệt độ đang nhìn vị quận chúa tây bắc đang trừng mắt há hốc mồm. Thiếu phụ mở miệng, ngữ điệu vô cùng nhẹ tuy nhiên đủ làm cho toàn trường nghe rõ thiếu nữ đang nói gì.Sở Kiều lạnh nhạt nhìn Trát Mã một cái, kế tiếp xoay fan sang khu vực khác, giọng thanh nữ phiêu đãng vào cơn gió Bắc, chỉ tất cả bốn từ: “Không biết sinh sống chết.”“Ngươi, ngươi đứng lại!” Trát Lỗ giận dữ, nhất thời định đuổi theo.“Muội muội.” Trát Lỗ bao bọc lấy Trát Mã, trầm giọng nói: “Yến hội ban đầu rồi, chuyện này hãy tính sau đi.”Xa xa đèn đuốc sáng sủa trưng, thịnh yến mừng mùa săn của Đại Hạ rốt cục đã bắt đầu.